Hà Nội, Viết cho mùa Én bay
“ Nếu là con chim, chiếc lá
Thì con chim phải hót, chiếc lá phải xanh
Lẽ nào vay mà không trả
Sống là cho đâu chỉ nhận riêng mình”.
Nhắc đến Hà Nội, ta nghĩ đến một nhịp sống ồn ào, vội vã, một mảnh đất Kinh
Kì với những phồn hoa Đô thị.
Nhưng, không phải nơi đâu trên mảnh đất Hà Nội nhịp sống cũng ồn ào, vội vã
như vậy. Có một nơi nằm giữa lòng Hà Nội một nơi hoàn toàn khác, một nơi hoàn
toàn xa lạ với những gì được gọi là “chốn phồn hoa đô thị”. Ta không thể tìm thấy
ở đó những tòa nhà chọc trời, những nhà hàng, những công viên, những chiếc xe
hơi hay những con đường nhựa thẳng tắp. Ở nơi đó ta chỉ có thể nhận ra thấy khung
cảnh gần gũi với thiên nhiên: những cánh đồng lau bạt ngàn,những con thuyền nằm
trên dòng sông tĩnh lặng giữa ngút ngàn những màu xanh của cây trái; những con
đường đất ngoằn ngoèo, khúc khuỷu. Nơi đó chỉ cách trung tâm Hà Nội khoảng
2km , đó chính là bãi giữa Sông Hồng.
Khi mà không khí tết đang tràn ngập khắp các con đường, tuyến phố. Mọi người
đang tấp nập chuẩn bị hương vị mai, đào cho căn nhà của mình, sắm sửa để đón
một cái tết nữa đang về thì cuộc sống của người dân nơi đây vẫn vậy, tết dường
như vẫn là điều gì đó thật xa xỉ với họ.
Với tinh thần thiện nguyện cao cả, với mong muốn một cái tết đầm ấm cho tất
cả mọi người Đội Tình Nguyện Đồng Hương Hà Tĩnh đã về với nơi đây gửi đến
cho bà con ở Bãi Giữa những chiếc bánh chưng được gói bằng tình yêu thương của
những thành viên trong Đội.
Có rất nhiều thứ, nhiều điều đi qua cuộc đời ta. Một vài điều sẽ bị ta quên lãng,
một vài điều trở thành những kỉ niệm mà đi suốt cuộc đời ta không thể quên.
Và “ Xuân trên Bãi Giữa” có lẽ là một kỉ niệm đáng nhớ cho những ai có mặt
trong ngày hôm ấy. Khi mà tất cả cùng quây quần bên nhau gói bánh; cùng nhau
ngồi bên bếp lửa hát hò; chia nhau những củ khoai nương, những bắp ngô nướng ;
cùng nhau kể những câu chuyện vui buồn. Cái lạnh giữa vùng đất hoang vắng trong
lòng Hà Nội làm tất cả như xích lại gần nhau hơn, chia sẻ cho nhau những chiếc áo
ấm, chia sẻ những cái ôm thân thiết giữa những người bạn; chia sẻ yêu thương với
nhau.
Dù ai cũng mệt mỏi vì phải tất bật, chuẩn bị để nấu bánh cả ngày; dù ai cũng nhớ
cái chăn của mình ở phòng nhưng tất cả đều dấu chúng đi sau lưng, cứ trêu đùa
nhau, cười đùa với nhau để có những khoảnh khắc bên nhau thật tron vẹn.
Khi nồi bánh chưng được nhắc xuống tất cả cùng nhau hớn hở ngắm nhìn những
thành quả của mình.
Những chiếc bánh chưng được gói cẩn thận đong đầy tâm huyết không chỉ của
người gói mà còn của tất cả thành viên trong Đội tuy chưa thật đẹp như ngoài kia
người ta bầy bán, cũng không phải là những thứ có giá trị to lớn để giúp đỡ người
dân nơi đây có cuộc sống tốt đẹp hơn. Nhưng ở chúng chứa chan những tình cảm
sâu sắc giữa những con người với nhau. Ở chúng có những mong muốn, những hi
vọng lớn lao hơn về một cuộc sống ấm no, hạnh phúc hơn cho tất cả mọi người.
Gửi lại những chiếc bánh chưng cho Bác trưởng xóm, với những lời chúc, những
lời cảm ơn Đội ra về trong cái se se lạnh của buổi sáng, khi mà sương vẫn bao phủ
quanh nơi đây. Đây không phải là lần đầu tiên Đội đến với Bãi Giữa và chắc hẳn
cũng không phải là lần cuối cùng nhưng mỗi lần đến, mỗi lần tạm biệt nơi đây lại
là những niềm lưu luyến, những trăn trở khác nhau. Đội sẽ lại tiếp tục những hành
trình kết nối những trái tim yêu thương với nhau, sẽ lại cùng nhau hát vang bài ca
tình nguyện “ tuổi trẻ ơi thiết tha yêu đời, tuổi trẻ ơi bay đến khắp phương trời,
mang trái tim tình nguyện tuổi xuân sống cho mọi người”.
Một cái tết nữa lại đang đến gần, hi vọng vào những điều tốt đẹp hơn năm cũ, hi
vọng vào những hành trình mới, hi vọng sẽ có thêm nhiều chuyến đi ý nghĩa như
vậy để có thể góp phần bé nhỏ của mình làm điều gì đó cho những người xung
quanh, để tuổi trẻ đã qua sẽ luôn mang theo những hồi ức thật tuyệt vời./.
20/1/2014