Đã lâu lắm rồi không viết những dòng nhật kí giống như thế này.có lúc tưởng rằng chẳng bao giờ mình sẽ viết như thế này nữa
Từ lúc học cấp 3, ước mơ được vào đại học.đi tình nguyện luôn ấp ủ trong lòng mình.bởi vì nhìn các anh chị sinh viên đi tình nguyện mình rất thích.Điều đó đã thành sự thật..Năm nhất đh tham gia tn của trường nhưng hoạt động của trường còn ít quá,cảm giác vẫn chưa đủ.
Bước sang năm 2,hình như là hư hỏng hơn rồi.suốt ngày online chát chít.Nhưng có lẽ đó cũng là một điều may mắn khi thấy thông tin về đội tình nguyện của tỉnh Hà Tĩnh.Mọi người có biết cảm giacs lúc ấy là như thế nào không? Một cảm giác xúc động khó tả lắm,có cái gì đó xâm chiếm trong lòng,chỉ mong muốn được tham gia,được gạp mọi người ngay lập tức thôi. Rồi cũng có chút hối hận vì tại sao mình lại "mù thông tin' như thế chứ,tới tận bây giờ mới biết về đội mình.hic. Nhưng không sao.bây giờ tham gia thì sẽ cố gắng hết mình.không có gì là quá muộn cả.
Ngày đầu gặp cả nhà cũng hơi bỡ ngỡ,nhưng ai cũng hòa đồng,vui vẻ cả nên mình đã hòa nhập rất nhanh.Thực sự cảm thấy hạnh phúc khi được gặp những người con thân yêu của Hà tĩnh thương yêu ở đây.Được nói thoải mái cái giọng "mô,tê,răng,rứa" một cách thoải mái nhất
Được tham gia đúng dịp tổ chức chương trình "Đông ấm cho em" lại càng hạnh phúc hơn. Được đóng góp một phần nhỏ cho quê hương mình cảm thấy mình đã làm được điều gì đó ý nghĩa cho đời.Mạc dù chưa đóng góp được gì nhiều nhưng mình xin hứa sẽ luôn cố gắng hết mình.Bản thân đã tự hứa như thế thì nhất định sẽ thực hiện tới cùng
Thực sự là cảm xúc còn nhiều điều khó nói lắm.nhưng là một thế hệ tre của mảnh đất Hà tĩnh yêu thương, xin hứa rằng sẽ luôn cố gắng sống hết mình,sống và hiểu rằng 'cho đi cũng có nghĩa là mình nhận lại được nhiều hơn thế".
Lời cuối cùng muốn nói với mọi người rằng:em yêu mọi người nhiều lắm,tình cảm ấy không thể nói hết bằng lời được nữa.Chúng ta cùng cố gắng cho chương trình chúng ta đang thực hiện nhé.
YÊU MỌI NGƯỜI NHIÊU2
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét