Hì. đêm nay em "tự nhiên" nhớ đc cái pass mà "tự nhiên" em quên của 4rum Đội
vừa vào đã thấy cái tên Tèo Phong Độ hot rồi.....
em cảm giác rất vui và hạnh phúc khi đc các anh chị trong Đội đã quan tâm em nhiều nhiều như thế... Rồi cũng tự nhiên thấy mình cần nỗ lực hơn để xứng đáng vs các anh chị hơn nữa.
Em có mấy dòng tâm sự mà '' tự nhiên" muốn nói vs mọi người
Về đội mình thì em đc biết qua facebook vs nhiều người kể rồi
cái hình dung đầu tiên của em về đội là 1 tập thể toàn những con người nhiệt tình, năng động, sôi nổi và có 1 trái tim biết vì cộng đồng.
Ngày còn học cấp 3 em đã cũng ước mình khoác áo xanh tình nguyện về giúp sức mùa thi..... nhưng rồi việc học cuối cấp cùng vs những suy nghĩ thiệt hơn đã làm lu mờ cái ước mơ đó của em khi nào không biết
Bước vào cánh cửa Đại học, bước ra Hà Nội, em cũng như bước vào thế giới mới - 1 thế giới mà tự em sẽ làm chủ những bước đi của em.
Ở HN những ngày đầu em cảm giác như bị shock... 1 HN ko như mơ ước, ko như suy nghĩ.... Trong em 1 HN có những người chỉ biết đến tiền; hàng xóm láng giềng ko thân thiết, 1 HN đầy bụi, tắc đường và ngọng mồm vì phải nói giọng bắc
Để rồi cứ thế đêm em mơ về Hà Tĩnh nhiều hơn và cái mong ước học nhanh về nhà....
Nhưng ở HN cũng giúp em hình thành cái suy nghĩ xem những người cùng giọng là người quen. Đi trên đường thấy cái xe 38 đi qua em cũng bắt chuyện, cũng hỏi....và nói chung là yêu con người HT mình hơn để rồi khát khao vào 1 tập thể có nhiều con người HT- ĐỘI TÌNH NGUYỆN ĐỒNG HƯƠNG HÀ TĨNH
Hôm đi vs đội đầu tiên là hôm đá bóng tối thứ 7, cái cảm nhận đầu tiên là muốn mình hòa nhập thật nhanh vào mọi người NHƯNG hôm đó em cũng shock khi thấy anh Quý thử ghế song long. Đêm về e cứ nghĩ mãi đội mạnh thế sao các có những người hành động theo cảm tính nhiều và cá nhân nhiều thế ^^
Rồi sáng hôm sau đc cùng mọi người đi Làng trẻ em Hữu Nghị
quả thật vừa bước vào em hơi bị sợ
sợ cái cách anh Tuấn chito, anh Quân rồi các chị trong đội ôm rồi nói chuyện vs các em ở đó.... Nhưng rồi em cảm giác mình đã bắt được nhịp tim tình nguyện ( mà có khi thấy nó đập nhanh nhanh ^^ )... em đã bước lên nói chuyện vs các em, các bạn trong làng trẻ... đã dám cầm tay, ôm rồi bóc kẹo và chơi cùng các bạn ấy. Khi đó nắng dần lên xóa tan cái hơi lạnh mùa thu HN và cũng xóa tan nỗi sợ vô hình trong lòng em
em dần hiều ra thế nào là tình nguyện, thế nào là sống vì cộng đồng
Để rồi tối hôm đó em họp chung vs đội lần đầu tiên - lần đầu đc anh Dũng IB phỏng vấn ^^ và rồi tự hào khi mình là 1 CTv của đội
Suốt những ngày ở HN vừa qua em cảm thấy mình đã gắn bó nơi này nhiều hơn.
em nghĩ ko hẳn vì đây là nơi 4 năm nữa e học tập mà là nơi em đc thể hiện mình; là nơi em đc các anh chị quan tâm, chỉ bảo; là nơi em đc sống chung dưới mái nhà của Đội; là nơi em đc sống vì cộng đồng.
Mặc dù chưa vào đội đc lâu nhưng em cảm giác mình đã trưởng thành hơn rất nhiều...
e đã biết cùng hoạt động nhóm,hiểu thêm về ý nghĩa của cuộc sống, hiểu thêm về lòng nhân ái, về tình người ...
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét