“ Ta đi cho trọn kiếp người
Cũng
không đi hết những lời mẹ ru”
Tuổi
thơ ngày bé dại đã đi lạc đến một nơi nào đó xa lắm. Con không thể tìm thấy tuổi
thơ đó ở hiện tại hay tương lai mà chỉ có thể tìm thấy nó ở nơi được gọi là miền
kí ức.
20
tuổi – Ta đã trưởng thành, đã rời xa
vòng tay yêu thương của Cha Mẹ đi khám
phá những ngóc ngách nhỏ của cuộc sống. Cuộc sống của con trở nên bận rộn với những đam mê, những dự định, những ước mơ, những
lo âu của riêng mình. Để rồi, khi vô
tình lặng nghe được câu hát “ à
ơi..” con lại đưa mình trở về với tuổi thơ , với lời ru à ơi ru hời ngày xưa của
Mẹ. Bỗng thấy lòng mình ấm áp, bình yên
đến lạ.
Mẹ kể ngày còn nhỏ chưa nghe mẹ ru là chẳng
bao giờ con chịu ngủ. Nhà có 3 chị em, lại là con đầu nên mặc dù không nhớ được
ngày bé mẹ hát ru đưa nôi con như thế
nào nhưng con vẫn được lắng nghe lời ru đó mỗi khi mẹ ru em ngủ.
“ À
ơi, con ơi con ngủ cho ngoan; để mẹ đi cấy đồng sâu chưa về..” rồi thì “ mẹ thương con có hay chăng, thương
thì khi thai nghén trong lòng..”. Mẹ cứ hát ru hết bài này đến bài khác đến khi
các con ngủ say giấc mới thôi. Con học
thuộc được những lời ru của mẹ, thi thoảng lại thay mẹ hát ru em ngủ mỗi khi mẹ
đi làm đồng. Trong lời ru đó có những hình ảnh thân thuộc của quê hương là cánh cò chao nghiêng trên đồng ruộng,
là lũy tre làng rì rào trước gió. Trong
lời ru đó có câu hát ví dặm, có những điệu hò Nghệ Tĩnh; có những vất vả “ một
nắng hai sương” của người dân quê mình. Trong
những lời ru đó còn có tình yêu thương bao la của cha, của mẹ “ mong con lớn khôn từng ngày”. Cứ
thế theo ngày tháng 3 chị em con lớn lên
bên lời ru ấm áp, sâu lắng, êm đềm của mẹ.
Cuộc
sống thay đổi từng ngày, con người chạy đua với từng vòng quay của cuộc sống
nên chẳng còn thời gian hát ru con.
Người ta ru con bằng những bản nhạc không lời, những bản nhạc cổ điển ngay từ
khi con còn ở trong bụng. Chẳng còn mấy ai ru con bằng những câu hát của ngày
xưa. Lời ru “ à ơi..” vô tình nghe được từ radio khiến con muốn trở về bên cánh võng đong đưa kẽo kẹt lẫn trong tiếng hát ru ngân
nga giữa buổi trưa hè oi bức hay đêm tối tĩnh lặng.
Đã hơn một lần con mong sao thời gian quay
lại những ngày thơ bé để con sà vào lòng mẹ, nhõng nhẽo để rồi được mẹ vỗ về, ngân nga lời hát ru cho co
ngon giấc. Lời ru chan chứa tình yêu thương; chan chứa những tình cảm mộc mạc,
chân thành mà đi suốt cuộc đời con không thể nào quên. Và nếu như có ngày sau
cũng chỉ mong sao:
“Kiếp
sau xin lại làm người
Để nghe non nước vọng lời mẹ ru”.
(Lời
ru của mẹ - Hồ Dzếch)
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét