Họ tên:Hồ THị Hà Thương
Sinh năm:1994
sdt:0975746421
Quê quán: Khối 9,Thị trấn Phố Châu,Hương Sơn, Hà Tình
Họ tên Mẹ:Phạm Thị Lam.
“Lạch cạch..lạch cạch..!!”
Tôi ngồi nắn nót viết viết ..À không,mà là Cố nguệch ngoạc,ngoáy ngoáy thế nào để giống y chang được
cái nét chữ,cái kiểu chữ của bố nó.(Nói nhỏ chứ:chữ bố nó còn “đẹp” hơn cả ông bác sỹ nữa).Thế mới
hiểu cái độ khó ấy chưa?
Bạn đang tò mò tự hỏi có chuyện gì đang xảy ra ở đây đúng không nào???
Vâng!Đó chỉ là một trong các bước kế hoạch của một “âm mưu KHÔNG HỀ NHỎ” của hai chị em tôi.Rồi
âm mưu đó cũng dần hé lộ thôi.
Bố tôi đi làm xa tận trong miền Nam,ba tháng về một lần,có năm chỉ về hai lần,mẹ thì cả ngày cứ quần
quật làm việc,đi chợ và làm việc.Hiểu được tình thế đó và cũng nhân “thiên thời địa lợi”,ngày 8/3 ,chị e
tôi họp bàn về âm mưu mang tên “Xào tình yêu” để kết nối hai trái tim ấm về cùng nhịp đập.
Hai chị em tôi cũng bày binh bố trận ,rồi cũng lên kế hoạch,từng bước,từng bước để nhanh chóng hoàn
thành âm mưu này.
ngày 7/3 …
Từ tối qua tôi đã tìm tất tật tật về những kỷ niệm của bố với mẹ trong một cái hộp kỷ niệm,nào là bức
ảnh ngày cưới,nào là quà ngày 20/10, rồi thì thiệp valentine ...”Akhaaa!Đã tìm thấy mục tiêu”.Tôi vui
mừng mà thốt lên vậy.Đó là những lá thư tay mà ngày xưa bố tôi gửi cho mẹ.Tôi tự nhủ thầm”xin phép
bác hộp cho cháu mượn một lát rồi cháu trả ngay nhé!hehe”.Và chắc bạn cũng hình dung được phần
nào chuyện gì sẽ xảy ra rồi chứ? Tôi nguệch ngoạc nắn theo kiểu chữ của bố.Rồi đặt những dòng chữ
đầu tiên lên tấm thiệp:
“ Bình Dương,ngày 5 tháng 3 năm 2008
Em thân yêu!
Em có khỏe không?,…”.
Viết xong tôi gói gém tấm thiệp handmade cẩn thận.
Bươc tiếp theo là gọi điện cho đồng phạm-papa để thông báo về cái âm mưu của hai chị em.papa được
phân cho nhiệm vụ là chỉ việc “Ok” khi mẹ gọi điện.
Bước 1 :hoàn thành.Chuyển bước 2.
Tôi thẫn thờ ngóng trông mẹ về.
-“A!Mẹ đi chợ về”cái Tú chạy từ ngoài ngõ hét vào.
Tôi như đang trên mây xanh,mơ màng, rớt cái “bịch”.Hoàn hồn lại,thấy mẹ đi chợ về,chạy nhanh vào
nhà đưa quà cho mẹ.Rồi nũng nịu nói với me:”ai mà thích rứa ta??Có quà của bố gửi từ trong Nam ra
tê”.Mẹ từ ngạc nhiên đến sững sỡ,rồi mẹ cầm lấy bức thư và đọc.Trong giây phút chờ đợi,mọi thứ như
ngừng thở,từng nhịp tim vang lên thình thịch như muốn bật ra khỏi lồng ngực…,từng hồng cầu máu tăng
lên,chạy loạn xạ ,cứ như bị tắc nghẽn giao thông trong mạch máu …Hồi hộp ,lo âu,cuống quýt…hàng
ngàn câu hỏi hiện lên trong đầu: ”liệu mẹ có phát hiên ra không nhỉ??? Nếu biết mẹ có nạt mình k?” .Rồi
thì :”liệu đọc xong mẹ sẽ cảm thấy như thế nào????...” Tôi hồi hộp nhìn chằm chằm vào mẹ….Bất
ngờ,như bắt gặp ánh mặt của ấy.Đôi mắt mẹ rưng rưng ,mộng ngấn nước vì xúc động.Trong không gian
vắng lặng,mẹ nhìn tôi,rôì ôm chầm lấy 2 chj em tôi đầy hạnh phúc.
-”Bố và 2 con là niềm vui của mẹ,con yêu à!!!!”Mẹ nói trong nghẹn ngào,niềm hạnh phúc vỡ òa.Trong
khoảnh khắc ngọt ngào đó,mùi hương dịu ngọt từ tình yêu của mẹ làm tôi không bao giờ quên.Bất ngờ
đên nghẹt thở,hạnh phúc đến vỡ òa,khi nhìn thấy nụ cười ấm áp rạng rỡ , trên gương măt tần tảo của
mẹ.Cả ngày hôm ấy ,mẹ cứ luôn ngân nga hát,yêu đời….
Đất trời hôm nay sao đẹp thế!Đất dát vàng ánh nắng ,trời mát dịu,gió khẽ hôn lên má người đi đường.
T/b:Có bao giờ trong cái khoảnh khắc hai ánh mắt bắt gặp nhau ấy,có thể mẹ đã đoán ra được tác giả
thật sự của bức thư là ai?*_^ .Nhưng cho dù thế nào đi nữa thì đó cũng là 1 bí mật hạnh phúc đã được
giữ kín cho đến tận ngày hôm nay và có lẽ là cả mãi về sau…
---Hết---
“GIA ĐÌNH là điều tuyệt vời nhất” .Hãy vẽ lên bức tranh với những gam màu ấm áp ,hạnh phúc!
Tôi biết bạn là một “họa sĩ” tài ba mà.
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét