Họ tên:Lê Thị Hoài
Sinh ngày 20-9-1994
Sđt 01643570559
Địa chỉ: khối 14 phường Mai Hùng thị xã Hoàng Mai,Nghệ An.
Tên bài dự thi: Mẹ con
Họ và tên mẹ: Văn thị Hải.
Mẹ à! Thế là đã hơn 3
năm rồi mẹ nhỉ? Ba năm ấy,con biết
cuộc sống của mẹ đau đớn,vất vả như thế
nào.Là vì ai? Vì
chúng con,vì tương lai của chúng con mà
thầy mẹ phải chịu bao
nhiêu mệt nhọc,khó khăn.Để những thág năm này,mẹ
phải gánh
những cơn đau từ tận trong xương tủy dằn
dặt suốt ngày,suốt
đêm.Cáj căn bệnh ấy "viêm đa khớp dạng
thấp"-căn bệnh không bao
gjờ khỏj,căn bệnh gây đau đớn suốt đờj cho
ngườj bệnh.
Mẹ ơi,con xjn lỗi mẹ.Mỗi lần con ốm mẹ
đều dậy sớm để nấu
cháo ép con ăn và uống thuốc.Nhưg cáj ság
ngày hôm ấy,con bị
lên thủy đậu ko đượk ra ngoài gjó,mẹ thì
bị căn bệnh quái
ác ấy gây đau đớn ko dậy đượk khỏj
gjườg,và thầy đã nấu
cháo để haj mẹ con ăn.Lúc đó mẹ đã
khóc.Mẹ khóc,con khôg
piết phảj làm gì.Lúc ấy,con muốn được ôm
mẹ,ôm mẹ để nóh
nhữg lời yêu thương nhưng con sợ rồi con sẽ
yếu lòng và mẹ
sẽ không yên tâm về con.Con muốn con trong
mắt thầy mẹ đã
lớn.Cái ngày con đi thi đại học,con đã
quyết định đi một
mình trog lúc bạn bè cũg như bao người
khác đã đj thj cùng
bố,mẹ,anh,chị.Vâng,không phải là con không
muốn thầy mẹ đi
cùng,con muốn lắm,muốn lắm chứ nhưng con
quyết định thế để
chứng tỏ vớj thầy mẹ rằng "con gái
của thầy mẹ đã đủ lớn
để tự bước đi trên con đường tương lai đầy
gjan nan,vất vả
này".Và cáj ngày khi lên đường ra Hà
Nộj để làm thủ tục
nhập học con muốn,muốn lắm,muốn nói
"lời cảm ơn mẹ,mẹ ở
nhà giữ gìn sức khỏe" nhưng con không
dám,con chỉ dám nói
rằng"mẹ ơj con đi đây".Câu nói
không một chút tình cảm nhưng
đằng sau câu nój ấy là bao lờj con muốn
nój.Rồj cáj đêm đầu
tiên ở Hà Nộj,con ngủ ở phòng kí túc xá
cùng hai mẹ con
một ngườj pạn quê Hà Tĩnh mới quen.Đêm hôm
đó,mẹ của bạn ấy
đã hát ru cho bạn ấy ngke.Cảm giác của
con lúc đó lạ lắm
mẹ ạ!Rồi sau này,nhữg ngườj pạn cùg
phòg của con đã
hỏi"khj thấy mẹ con họ hát cho nhau
ngke thì có tủi thân
khôg.Con không muốn và khôg dám trả lời vì
con sợ con lạj yếu
lòng.Đêm khuya ở nơj này,con đã nghĩ về
thầy mẹ rất
nhiều.Nhiều đêm nhớ lạj nhữg thág ngày
đau đớn ấy,con đã
khóc rất nhiều.Thầy mẹ ơi,con rất muốn
nój nhữg lờj yêu
thương nhưng sao con không thể...
Mẹ ơi!Mẹ có nhớ không,cái lần con đèo mẹ
qua tiệm vàng để
mua vòg bạc cho đứa cháu đó.Lần ấy mẹ
đã mua 1 chỉ vàng,con
khôg biết mẹ mua để làm gì.Khi về nhà,mẹ
nói là của con,mẹ
pảo sau ni đi lấy chồng mẹ sẽ trao cho
con.Vâng,đó là số tiền
mà mẹ đã dành giụm bếy lâu nay,là số
tiền bán cả vườn na
mới có được.Đó là 1 điều còn rất xa
xôj,mẹ sợ con gái mẹ
đi lấy chồng ko được bằng pạn bằng bè.con
cảm ơn mẹ nhưng con
khôg cần đâu mẹ ạ,con chỉ cần thầy mẹ
luôn vuj vẻ và gjảm
bớt được đau đớn do bệnh tật gây ra...
Mẹ ơi! Lúc chiều gọj điện về nhà.khj
pjết mẹ đag đi dắm lạj
lúa dướj ruộng ,lòg con nghẹn lạj,con đau
lắm.Giá như lúc
này con có ở nhà thì mẹ đã không phảj
làm công việc ấy-cáj
công việc mà mẹ ko được làm.Vì mẹ làm
được như vậy là nhờ
thuốc giảm đau.Mẹ ơi,từ nay mẹ ko được
làm rứa nữa mu
nha.Lúc trở trời hay mưa gjó mẹ ko được đj
ra ngoàj mu mẹ
nhé.Bệnh của mẹ phảj kiêng cử nhjều thứ
lắm mẹ ạ!...
Sắp đến ngày mồng 8 thág 3 rồj,những
ngườj pạn của con đều
có quà gửj về quê tặng mẹ nhưng con thì
không.Vì con biết
món quà vật chất ko bằng món quà tinh
thần phải ko mẹ? Ở
nơj đây,con gái mẹ sẽ biết tự chăm sóc
bản thân,sẽ cố gắng
rèn luyện,học tập thật tốt để thầỳ mẹ
luôn vuj lòng và an
tâm về con...
Thầy mẹ ơi,ở nhà thầy mẹ nhớ ăn uống
đầy đủ và giữ gìn
sức khỏe thầy mẹ nhé!
Con chúc thầy mẹ luôn luôn vuj vẻ.luôn khỏe
mạnh,hạnh phúc...
Cảm ơn thầy mẹ!
Con yêu thầy mẹ nhiều!!!
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét