· Họ và tên: Lê thị Hoa
· Tuổi :20
· Số điện thoại: 0972483201
· Quê: Lộc hà
· Tên bài:Mẹ Yêu
· Họ và tên me: Nguyễn Thị Thu.
Sinh con ra trong bao nhiêu khó nhọc.
Mẹ ru con yêu con tha thiết.
Mong cho con luôn luôn ngoan hiền giấc no say.
Vì đàn con thơ ngây bao yêu dấu.
Đã hy sinh cho con bao nhiêu tuổi đời.
Mẹ đã bên con Mẹ đã cho con lớn lên..........
Lúc nào con cũng nghe và hát lên bài
này mỗi ngày, không biết mẹ có thích nghe bài này không còn đối với con con rất
thích bài hát này.
Mẹ
Yêu!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!
Con nhớ rằng hình như con chưa nói lời xin lỗi hay cảm ơn gì đó đối với
mẹ lần nào????
Chắc hẳn nhiều bạn cũng giống như
tôi, khi nói lời xin lỗi hay cảm ơn bố mẹ, cổ họng mình cứ đông cứng lại không
biết nói câu gì.
Mẹ ạ!!! Con xin lỗi mẹ và yêu mẹ nhiều lắm.
Mẹ là vầng trăng sáng, là tấm gương chiếu rọi con đi, mỗi lần con ngã mẹ
đều đở con dậy, mỗi lần con đau mẹ lại xoa dịu nối đau, mỗi lần con khóc mẹ lại
an ủi vỗ về. Mẹ luôn chỉ rõ những điều tốt đẹp, luôn cố gắng dạy bảo con nên
người mà không đòi hỏi lại một điều gì.
Vẫn biết thế nhưng mà tại sao con lại
có những lúc lầm lỡ làm điều có lỗi đối với mình?
Tại sao có những lúc con lại to tiếng
với mẹ?
Tại sao có những lúc con lại không
nghe lời khuyên của mẹ?
Tại sao có những lúc con lại trách
móc mẹ?
Tại sao có những lúc con có suy nghĩ
tiêu cực. Vâng mẹ ạ! nhiều lúc con tự hỏi phải chăng con không phải là con của
mẹ, phải chăng mẹ không thương con, mẹ không yêu con....Nhưng co đã sai rồi mẹ
nhỉ? người mẹ mang nặng đẻ đau nuôi nấng con nên người thế mà con laijcos những
suy nghĩ như vậy.
Con nhớ cai lần mà con sốt cao, không ăn
uống được gì, xỉu lên xỉu xuống, có lúc cơn sốt lên cao cứ hét toáng lên. Khi
cơn sốt lên cao con năm mơ thấy mẹ bị bắt, con vội vàng chạy đi tìm mẹ khắp nơi
bật khóc giữa chốn đông người " Cháu phải tìm mẹ, tìm mẹ về cho cháu " khóc
nức nở, đến khi mẹ xuất hiện, con vội vàng sà vòa lòng mẹ và òa lên những giọt
nước mắt hạnh phúc.
Những giây phút kinh hoàng đó
khiến con cảm nhân được tình mẹ qua trọng đến với con như thế nào.
Mẹ ạ, thời gian trôi qua thật là
nhanh vậy mà giờ đây con đã là một cô gái 20 tuổi, một cô gái trưởng thành hơn,
xa rời bàn tay chăm sóc của mẹ, xa rời quê hương đến với vùng đất mới, nơi mà
con để học tập, nơi dạy cho con, nơi cho con hiểu biết thêm nhiều điều hơn, nơi
cho con biết rằng cuộc sống ngoài xã hội này không đơn giản một tí nào, nơi đầy
ắp sự lừa dối, ......
Lời cảm ơn hay lời xin lỗi ta thường nói với
bạn bè rất nhiều,nhưng tại sao đối với người mẹ sinh thành ra mình lại khó có
thể cất lên lời "Con Xin Lỗi" hay "Con Cảm Ơn mẹ rất
nhiều".!
Có những lần làm việc sai trái con muốn sa vào
lòng mẹ.và thốt lên rằng "con xin lỗi mẹ" nhưng đến khi gặp mẹ trước
mắt sao người con cứ đơ ra, ấp a ấp úng không nói đươc câu gì. Tình mẹ thiêng
liêng cao cả, vậy mà con không chưa một lần nói lời cảm ơn đối với mẹ. Đối với
bạn bè, luôn ríu rít lời cảm ơn, lời xin lỗi nhưng tại sao đối với mẹ lại chưa
một lần nói.
Rồi một ngày con lớn lên, con cũng sinh
con và làm mẹ, cũng như mẹ bây giờ. Và vai về nó sẽ khác, con không là cô gái
ngây thơ, đứa con gái bé bỏng của mẹ như ngày nào nữa mà là chính là một người
mẹ rồi. Cuộc sống rồi sẽ dồn nén một con người, đầy ắp những nghịch lý trái
ngược, đầy ắp sự xô bổ, đầy ắp sự dối trá, sự thương yêu và cả sự đùm bọc nâng
đở và tình yêu thương nữa.
.
Cuộc sống bộn bề,chật vật, ngày
ngày con vẫn cứ ăn, sống học và có thể gọi là nhởn nhơ.Trái lại với điều đó là
một người mẹ đang ở nhà còng lưng đi cấy. Hôm nay trời mưa, mưa rất to, không
biết nhà ta thì như thế nào. Ngồi nghe bài giảng của thầy Nguyễn Thành Nhân về
tình cha nghĩ mẹ con rưng rưng nước mắt, có thể đó là những giọt nước mắt hạnh
phúc hay là giọt nước mắt xúc động. Nhưng có còn hơn không đã ngấm và đã thấu
vào tim can ruột gan con. Hà Nội mưa to lắm, lấy cảm xúc lên viết lên những
dòng tâm sự này, lấy hết can đảm để viết lên những cảm xúc chân thành của này.Con
gọi điện về nhà hỏi: Mẹ đang làm gì đấy?, "Mẹ đang đi cấy trên đồng con
ạ!". Không biết nói gì hơn ngoài ngoài sự hối hận
. Con thật sự nhớ mẹ, con thật sự xin lỗi mẹ,
thật sự con cảm ơn mẹ.
Năm hai đại học rồi mẹ nhỉ, năm
hai con xa nhà, cái năm đầu tiên con đi học con cảm thấy chán nản. thất vọng,
và có nhiều suy nghĩ tiêu cực. Không biết vươn lên và ngày càng bị tệ hại, suốt
ngày nằm và nằm, chôn vùi bản thân trong những trò chơi vô bổ, chỉ ngủ và ngủ,
xem phim và xem phim. Nhưng đằng sau sự chễnh mãng đó, sa đảng đó là gì, đó là sự
hi sinh của mẹ. Với những đồng tiền hiếm hoi cha đi xây,và từ những hại gạo mẹ
trồng. Với con trâu mẹ nuôi, con gà mẹ chăm....
Cuộc sống của con được nuôi lớn lên bằng những
con dam đồng mẹ bắt, bằng những lần cha đi xây, bằng mồ hôi và nước mắt của cha
và mẹ. Con biết đó là sự hi sinh lớn lao và cao cả Con còn nhớ như in cái lần
đó, cái lần về quê nghỉ hè, sau một năm xa nhà. Buổi trưa tròn bóng xoáy khi cả
nhà ăn cơm vừa xong, tưởng rằng mẹ cũng ngủ như con, nhưng trái ngược lại với
suy nghĩ đó. Mẹ ăn vội ăn vàng bát cơm, ăn xong vội vàng lên đồng đi bắt dam,là
đi bắt dam đồng kiếm đồng ra đồng vào. Tôi vội vàng khóc can ngăn, òa khóc,năn
nỉ, can ngăn mẹ ở nhà, vì trời ngoài rất nắng, nó đốt cháy da thịt, cái nắng
của tháng 6. Đáp lại điều đó là câu trả lời thản trả lời "Mẹ phải đi sớm
không thì người ta bắt hết mất, ít ra còn kiếm đồng ra đồng vào". Tôi không biết nói câu gì hơn nữa mà chỉ im lặng,
im lặng và im lặn, rưng rức nước mắt. Bị khuất mắt là thế, bị khuất mắt khi xa
nhà, khi những lần gọi điện về bị giấu, khi những lần chơi bời mà mẹ ở nhà còn
lưng bắt dam. khi tiêu pha những đồng tiền đó mà không cảm thấy xấu hổ với bản
thân mình, không xấu hổ với cha mẹ, không xấu hổ với đời ......
Thực sự giờ này con không biết nói gì hơn nữa, con biết mình đã sai rồi
mẹ ạ, điều đó dạy cho con thấy là mình phải cố gắng học tập để vươn lên không
phụ công ơn dưỡng dục của cha mẹ. Cố gắng học tập,không làm mẹ đau lòng, không
làm mẹ buồn đau lòng.
Và cuối cùng con xin nói lên ngàn lần xin
lỗi mẹ, và ngàn lần con xin lỗi mẹ.
Giọt nước mắt con đang rơi đây chính là giọt nước mắt hạnh phúc, không
phải là quá muộn đúng không mẹ.
Con Yêu Mẹ Rất Nhiều !
Hãy yêu quý mẹ và biết nói lời cảm ơn
và xin lỗi với mẹ.
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét