Điều
con muốn nói
Mẹ à, kể từ lúc con đi học đại học, xa gia
đình, con mới hiểu được ý nghĩa tròn đầy của từ “gia đình”. Gia đình là nơi con
có thể về bất cứ lúc nào, được bố mẹ yêu thương, quan tâm chăm sóc. Là nơi con
có thể òa khóc trong vòng tay của mẹ, được vỗ về trong vòng tay của bố.
Giờ đây tuy ngày nào
hai mẹ con cũng gọi điện và nhắn tin với nhau, nhưng con vẫn thấy rất nhớ mẹ,
nhớ gia đình nhỏ của mình. Con vẫn được yêu thương như hồi đang ở nhà, nhưng giờ
đây đi học về con phải tự mình nấu cơm, tự mình giặt giũ, con ghét cảm giác phải
làm việc một mình lắm. Rồi còn nhiều việc nữa con phải tự quyết định,
con mệt mỏi lắm, nhưng biết làm sao được, mẹ không thể đi bên con mãi để lo cho
con được.Con nhớ những đêm được Mẹ ôm vào lòng thủ thỉ tâm sự, giọng Mẹ ấm áp, ngọt
ngào nhưng con lại thiếp đi từ lúc nào
không hay. Con nhớ những buổi sáng thức
dậy được Mẹ chuẩn bị cơm sáng cho, (hồi đó nhiều bạn ghen tị với con cực, vì bọn
nó phải tự dậy làm), con chỉ việc dậy rồi vệ sinh cá nhân xong là đã có đồ ăn
sáng luôn, dù trời lạnh hay nóng, dù nắng hay mưa, ba trăm sáu lăm ngày con và
em đều được ăn những bữa sáng ngon lành từ bàn tay và tình thương của Mẹ. Con
nhớ những buổi tối được Mẹ chở đi học, mưa to gió lớn kiểu gì Mẹ cũng gắng đưa
con đi, không chịu để con đi một mình. Rồi giai đoạn ôn thi đến cả quần áo của
con cũng là bố mẹ giặt. Nghĩ lại thấy sao hồi đó mình có thể vô tâm như thế nhỉ?
Giờ con nhớ Mẹ, chỉ muốn về nhà với Mẹ thôi, dù một chút thời gian ít ỏi thôi
cũng được. Nhiều hôm Mẹ gọi điện mà nước
mắt con chỉ chực trào ra, thương Mẹ ở nhà vất vả, lo toan nhiều việc, bố thì đi
sớm về khuya, sức khỏe cũng không được tốt, mình Mẹ quán xuyến cho cả gia đình.
Con vẫn nhớ những điều Mẹ
nói trước lúc đưa con lên xe, đó là sự dặn dò nhưng cũng chính là nỗi lòng của Mẹ
khi mà đứa con gái bé nhỏ của mình lần đâu tiên rời khỏi vòng tay Mẹ. Mẹ thương
con lần đầu tiên xa nhà, sẽ gặp nhiều khó khăn, phải lo lắng nhiều điều, rồi ăn
uống không đúng bữa, lại hay ngủ muộn sẽ hại sức khỏe lắm. Nhưng Mẹ ơi, con sẽ
tự lập, không thể để Mẹ lo lắng cho con mãi thế được. Con sẽ học thật tốt, để sau này báo đáp công ơn sinh
dưỡng của Mẹ. Mẹ sinh con ra, chăm sóc là vậy, nhưng Mẹ không mong con cái sau
này báo đáp lại, dù chỉ là những điều nhỏ nhất. Mẹ chỉ mong sau này chúng con
có thể tự lo cho cuộc sống của mình mà không phải thiếu thốn hay phụ thuộc vào
bất kì ai, và Mẹ cũng chỉ mong sau này con có thể hạnh phúc. “Chỉ cần con hạnh
phúc thôi”, Mẹ nhấn mạnh.
Hồi còn học cấp Ba con
còn mơ ước được tham gia vào một tổ chức tình nguyện, con nói suy nghĩ đó và được
Mẹ ủng hộ. Mẹ nói rằng cuộc đời này cũng có nhiều người không may mắn, nhiều hoàn cảnh éo le. Con giúp đỡ
được người khác Mẹ rất vui, và cũng cảm ơn con đã tiếp thêm sức mạnh cho những
mảnh đời bất hạnh.Tham gia vào Đội Tình nguyện Đồng hương Hà Tĩnh, con có cơ hội
được gặp gỡ, nói chuyện với người nhà mình trên đất Thủ đô, được tham gia các
hoạt động tình nguyện có ý nghĩa. Dải đất miền Trung mảnh mai nhưng dẻo dai ấy
luôn phải gồng mình gánh chịu những cơn thịnh nộ của thiên nhiên. Người dân miền
Trung cũng kiên cường như chính nơi họ sinh ra vậy, nhưng cũng cần nhiều sự
giúp đỡ của đồng bào. Được về quê nhà giúp đỡ bà con khắc phục hậu quả sau lũ,
mang quà cứu trợ về nơi bị lũ cô lập, con vui lắm vì con có thể được gặp Mẹ.
Nhưng vì đi theo đoàn, nên việc tách ra đi riêng là điều không thể chấp nhận được,
con không được về nhà. Con buồn lắm, về quê tận hai ngày nhưng lại không được gặp
Mẹ, những giọt nước mắt cứ thi nhau tuôn ra. Anh chị trong Đội thương quá, chỉ cho con gặp Mẹ
được năm phút. Con mừng lắm ý, hai mẹ con ôm nhau mà chỉ có khóc thôi, chẳng nói
nên lời, vì con cũng không cho Mẹ biết là con về nhà, muốn tạo bất ngờ cho Mẹ.
Hôm đấy dường như ông trời cũng vui vì sau bốn tháng con mới được gặp Mẹ.
Đây không hẳn là một bức
thư con gửi đến Mẹ, mà chỉ là những tâm
sự con muốn nói với Mẹ. Sinh ra trên cuộc đời này cũng được hai mươi năm, nhưng
con chưa bao giờ nói cảm ơn Mẹ hay con yêu Mẹ một lần nào, dù là nói qua điện
thoại, có chăng chỉ là dám nhắn tin rằng:” con yêu mẹ.chúc mẹ ngủ ngon…” lúc Mẹ
đã đi ngủ rồi. Dù có thể ngồi nói chuyện hàng giờ với Mẹ về trường học, về các bạn trong lớp, chàng trai
này, cô gái kia….rồi cả chuyện của tuổi mới lớn nữa nhưng con vẫn chẳng thể nào
nói ra tình cảm của con dành cho Mẹ được. Chỉ một câu đơn
giản thôi, nhưng chứa đựng trong đó là suy nghĩ và cả tấm lòng của con, sao mà
khó nói thế không biết.
Con muốn sau này ra trường,
sẽ có công việc liên quan đến du lịch, để đưa cả nhà mình đi du lịch khắp mọi
nơi, để thoải mái tinh thần, thư giãn đầu óc, bù lại cho những ngày tháng làm
việc cực nhọc . Thấy nhà người ta bố mẹ được con cái đưa đi đây đó mà con thèm.
Thèm được như thế, được chăm lo phụng dưỡng cho bố mẹ. Người ta bảo: thương thì
thương những lúc còn sống chứ lúc chết rồi có mâm cao cỗ đầy thì người chết
cũng có ăn được đâu. Con chỉ mong bố mẹ sống thật mạnh khỏe, thật lâu để chị em
con báo đáp, dẫu biết rằng bố mẹ sinh chúng con ra, nuôi chúng con thành người
, Bố Mẹ chẳng mong gì hơn ngoài mong muốn cúng con có một cuộc sống tốt đẹp
hơn. Nhưng Bố Mẹ à, có thể báo đáp được công ơn sinh thành dưỡng dục của Bố Mẹ
là hạnh phúc của chúng con.
Mẹ phải hứa với con là
Mẹ sẽ sống thật lâu để đi được nhiều nơi Mẹ nhé, để được ăn nhiều món ăn ngon,
để con được ôm ấp vào long vỗ về như khi con còn nhỏ.
Mẹ phải hứa với con
dù có chuyện gì xẩy ra thì Mẹ vẫn tin
con, và con hứa con sẽ không phụ lòng Mẹ
Dễ là khi chúng ta nói
rằng chúng ta yêu thương nhưng khó là khi làm cho người khác cảm thấy như thế
hàng ngày. Vì thế chúng ta hãy yêu thương nhiều hơn, yêu thương khi còn có thể
và trân trọng yêu thương đó, hãy để người khác cảm nhận tình yêu thương hàng ngày hàng giờ chứ không phải là những lời
nói gió bay.
Đừng làm Mẹ bị tổn
thương vì hàn gắn vết thương là điều khó thực hiện được.
Con chỉ muốn nói rằng:
con yêu và nhớ Mẹ rất nhiều.
Nói thì dễ lắm bạn nhỉ,
nhưng khi thực hiện nó có khó hay không thì cần một tình cảm chân thành xuất
phát từ chính con tim mình.
Vì vậy sau khi đọc những
dòng này, bạn và tôi hãy cùng gọi điện về nói với Mẹ rằng: “con yêu Mẹ” nhé.
Con
gái yêu của Mẹ
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét