
...Mẹ yêu quý của con!
Con tự hỏi mẹ sẽ vui thế nào nếu nhận
được thư của con
gái?Con nghĩ mẹ sẽ khóc vì bức thư đầu
tiên từ con.Xin lỗi
vì con không đủ can đảm gói nó vào phong
bì chuyển nó về Hà
Tĩnh cùng với tấm thiệp ghi nhỏ nhắn
"Con yêu mẹ".Quê mình
chắc đang trở lạnh mẹ hè,Hà Nội cũng
rứa,ẩm ướt,lạnh giá
và bầu trời xám xịt cả ngày.Nhưng mẹ yên
tâm con vẫn rất ổn
và con hứa là rứa.Mẹ cũng mua áo ấm mà
mặc đừng tiết kiệm
quá.Mẹ nói con ăn 15- 20 nghìn một ngày
có đủ không?.Con thấy
ăn đầy đủ hơn ở nhà mẹ à có bữa rau bữa
cá và có cả bữa
thịt nữa.Còn mẹ thì...Con nói mẹ nhớ mua
đồ ăn đều đặn mẹ
chỉ cười nói thỉnh thoảng.Mẹ chỉ dối con
đúng không?Con biết
điều đó.Hà Nội làm con nhọc lắm mẹ
à.Nó bận rộn,xa lạ và
thật khó kiếm được khoảng lặng.Nhưng chỉ
lời hỏi thăm nho
nhỏ của mẹ làm con yên bình và tiếp tục
hành trình.Con mạnh
mẽ là vì có mẹ đó.Con cũng muốn xin lỗi
mẹ nhiều lắm.Con
xin lỗi vì không trở thành một bác sĩ
nhưng mẹ yên tâm con sẽ
là một cô kĩ sư giỏi.Con xin lỗi vì chưa
mua cho mẹ được một
cái áo nhưng con hứa sẽ gắng lấy học
bổng để làm điều
đó.Con xin lỗi vì con chưa ngoan...
Con gái của mẹ
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét